Chương 24: Làm loạn, điều dưỡng Chu Vân


Click Theo Dõi -> Fanpage Để phòng website đổi tên miền khác hoặc nhận các thông báo sớm nhất từ admin nhé

Truyện Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân

” Theo tên kia mô tả, ta xem qua bản đồ có thể xác nhận dòng lũ xác sống đang tiến dần về thành Duyên Hải ”

” Dựa theo tốc độ rùa bò của xác sống bình thường, đi bộ bốn trăm cây số thì ít cũng cần nửa tháng, đó là chưa tính di chuyển với quy lớn sẽ xuất hiện tình huống kẹt đường, bị cản trở bởi chướng ngại vật ”

Phong Vũ hơi gật đầu tỏ ra đã hiểu, lại nhàn nhạt cười nói:

” Được rồi, chuyện này không cần chúng ta quan tâm nhiều nên nhiêu đó là đủ, ngươi ghi chép thành một bản báo cáo giao cho phó thủ lĩnh đi ”

” Ta hiểu ”

Quay đầu trở về tuyến đường cũ,

Vì chuyện khi nãy mà tốn kha khá thời gian, thế là dự tính trước khi trời tối sẽ tới đảo hoàn toàn thất bại.

Dựa theo tình hình này muốn tới nơi chắc phải đến nửa đêm mất.

Tám giờ tối, Quân Hạo tuần tra một vòng, rồi đi tới buồng lái, hắn hỏi người lái tàu:

” Còn bao lâu nữa ? ”

” Rất gần, tối đa một giờ sẽ đến đảo Tam Giác ” Lái tàu lo sợ có sai sót, vội xác nhận kỹ, mới cẩn thận trả lời.

” Tốt ”

Đi gọi lão đại dậy đã, Lý Hổ thì mặc kệ hắn.

Quân Hạo vừa đi ra khỏi buồng lái, bỗng nhiên có mấy tiến hét hỗn loạn vang lên từ phía khoang thuyền.

” Ngươi làm gì ! ”

” Cút đi ! ”

” Mẹ kiếp còn dám phán kháng !? ”

Mặc dù chỉ nghe vài câu không hiểu đầu đuôi câu chuyện, nhưng sắc mặt Quân Hạo vẫn tối sầm xuống.

Nửa đêm nửa hôm, ồn áo làm cái con khỉ gì ?

Hắn một mặt không tốt đi vào khoang thuyền, đi tới chỗ phát ra âm thanh thì thấy trước cửa nơi đó có một tên thủy thủ đang đứng canh, miệng hắn ngậm điếu thuốc có chút bối rối hướng về trong quát.

” Này, nhỏ mồm lại một chút đi, làm mấy vị đại ca kia thức giấc là chúng ta không có quả ngon để ăn đâu ”

Tần Hèn Mọn lo nghĩ nhìn quanh, may mà không có ai, nhưng hắn không biết Quân Hạo đang núp trong góc khuất gần đó quan sát.

Còn tốt, còn tốt,

Tần Hèn Mòn thở ra một hơi, trong lòng thấy bất đắc dĩ.

Khi trưa, chính là hắn cùng một thủy thủ khác xách hai tên người sống sót nhốt vào khoang thuyền, hắn lôi Vương Sơ Ảnh.

Nửa đường thấy nàng khá xinh đẹp, làn da ngăm săn chắc vô cùng có mỹ cảm, khuôn mặt tịnh lệ xinh đẹp lại thêm chút vẻ anh khí,…thế là không nhịn được sờ vài cái.

Và đúng thật, vô mềm mại, một vài chỗ lại săn chắc, cô nàng này còn bị đả kích cho ngớ ngẩn không biết đường phản kháng, nhưng đáng tiếc, Quân Hạo ca còn cần thẩm vấn nên hắn chỉ sờ mó được chốc lát.

Chờ đến trời tối, Tần Hèn Mọn càng nhớ lại cảm giác đó càng thấy nóng người, đầu óc phát sốt.

Lại nhớ tới nơi gian giữ chỉ có hai người canh gác, hắn liền chạy tới mê hoặc bọn họ cùng làm liều một phen.

Nhưng làm cho Tần Hèn Mọn khó chịu là do hai tên vô sỉ đó lại dám giành mất lần đầu, bắt hắn ở ngoài canh gác để chúng chơi trước.

Hai đánh một, Tần Hèn Mọn tự biết đấu không lại chỉ có thể đồng ý, ai ngờ hai tên kia vào không lâu liền ồn ào đến cực điểm, chắc muốn cả cái tàu đều nghe thấy mới vừa lòng.

Uỳnh —

Huỵch !

Nghe thấy bên trong vẫn còn tiếng ồn áo đấm đá, Tần Hèn Mọn không nhịn nổi đẩy cửa xông vào, khó chịu hô lớn:

” Con mẹ nó, rốt cuộc hai người các ngươi có làm ăn được hay không ! Chỉ một tên nữ nhân yếu đuối cũng không khống chế nổi ? ”

” Hể ? ”

Nhưng đi vào, hắn sửng sốt giây lát liền thấy phiền phức lớn rồi.

Chỉ thấy nữ nhân kia quần áo xốc xếch, lộ ra nhiều mảng trắng nõn nà không phù hợp với làn da ngăm ở ngoài, vô cùng mê hoặc người khác…

Nhưng không biết nàng đã phản kháng thế nào mà đập đầu dính vào vách tường, máu từ trán chảy chảy ra đầy đất, cả người không động đậy, càng chẳng biết sống hay c·hết.

Kẻ tên Vương Chí Kiệt kia thì lấy một chọi hai, mặc dù tay đã bị trói nhưng hắn điên cuồng đến mức dùng răng cắn chặt tay một thủy thủ, hai bên giằng co qua lại mãi không xong.

” Muốn c·hết ! ” Tần Hèn Mọn thấy cảnh này vội từ hông móc ra một cây gậy chống b·ạo đ·ộng, vừa định tiến lên cho tên Vương Chí Kiệt một gậy liền thấy cái bóng lớn bao trùm thân thể mình.

Ặc…

Một cái chân sượt qua, Tần Hèn Mọn lập tức ôm lấy bụng, đau đến mức nằm xuống sàn quằn quại như con giun.

” Các ngươi đang làm trò mèo gì ? Còn không cút ra !! ”

Vương Chí Kiệt thấy Quân Hạo tới liền nhả miệng không cắn tiếp, hai tên thủy thủ sợ hãi cũng nhanh chóng lui lại, Quân Hạo chỉ quát một tiếng liền kết thúc một trận giằng co.

Quân Hạo lạnh lẽo nhìn quanh một vòng, giây lát đã hiểu chuyện gì đang diễn ra.

” Kẻ nào cầm đầu ”

Chỉ bốn chữ, hai tên thủy thủ sợ quéo cậu nhỏ, hai chân run rẩy, như bị giam cả người vào hầm băng.

Lập tức, hai tên đều chỉ tay về phía Tần Hèn Mọn nằm dưới mặt đất, cả hai nhanh chóng giải thích đem mọi trách nhiệm đều đổ lên đầu đối phương.

” Là hắn rủ rê chúng ta…chuyện là…”

Hừ !

Quân Hạo hừ lạnh một tiếng, cắt đứt lời ngụy biện của cả hai, gằn giọng dạy dỗ.

” Trên đảo không thiếu nữ nhân cho các ngươi, gấp gáp làm gì ? Lỡ chọc lão đại tỉnh giấc, coi chừng ta ném hết xuống biển cho cá ăn ”

” Còn đứng ngẩng ra đó ? ” Quân Hạo một cước giẫm lên đầu tên dưới đất, lại đá hắn lăn quay qua một bên, quát:

” Lôi tên này ra treo lên cột cờ, không có lệnh của ta không được thả xuống”

” Còn không mau đi ! ”

” Đi ngay, đi ngay ”

Hai tên đó hoảng hồn, vội khiêng người ra ngoài, Tần Hèn Mọn còn muốn xin tha, mỗi tội bụng quặn đau làm hắn muốn nói một câu cũng không làm được, chỉ có thể ú ớ, nhưng chẳng ai quan tâm.

Vương Chí Kiệt thấy Quân Hạo ở đây cũng yên lòng, trong cảm nhận của hắn, Quân Hạo là người rất có nguyên tắc.

Nhất là Lâm Kiêu trước khi ra đi đã nhắn nhủ hắn giúp đỡ Vương Sơ Ảnh, Lâm Kiêu c·hết vì hai người, nên vì giá nào đi nữa hắn cũng phải bảo vệ cho được, quan trọng nhất nàng còn là cháu gái của hắn.

Đó là lí do tại sao vừa rồi Vương Chí Kiệt liều mạng đến vậy.

” Quân Hạo ca, có chuyện gì không ? Ta còn tưởng có kẻ bỏ trốn…”

Một tên thủy thủ cầm đèn pin đi ngang qua, thấy động tĩnh liền chạy vào, nhìn khung cảnh trước mắt càng khiến hắn không biết nên làm sao.

” Không có gì ” Quân Hạo qua loa đáp, nhớ đến cái gì liền quay sang chỉ nữ nhân đang nằm mà đầu dính vào vách tường, còn chảy ra không ít máu.

” Ngươi lại xem xem còn sống không, nếu c·hết rồi thì ném thẳng xuống biển, đừng để bốc mùi ở đây ”

!!!

Lúc này Vương Chí Kiệt cũng phản ứng lại, vội chạy sang xem xét nhưng tay hắn bị trói không cách nào lật người nàng dậy.

” Sơ Ảnh, Sơ Ảnh ! ”

Tên thủy thủ đi đến nghiêm túc xem qua, giờ đây Vương Sơ Ảnh có vẻ mặt nhợt nhạt yếu đuối, thêm máu đỏ làm tăng thêm một vẻ đẹp quỷ dị, nhưng tên thủy thủ lại cực kỳ nghiêm chỉnh mà làm kiểm tra.

Quân Hạo ca đứng sau lưng kìa, hắn cũng không muốn b·ị đ·ánh gãy chân chó.

” Quân Hạo ca, còn thở là còn sống. Nhưng mất hơi nhiều máu, không biết có chịu nổi hay không ”

” Vậy thì ngươi giúp nàng băng bó tạm thời đi, ta đi gọi điều dưỡng Chu đến đây ” Quân Hạo cấp tốc ra lệnh, chính hắn thì đi nhanh ra ngoài.

Điều dưỡng Chu tên là Chu Vân, trong tận thế mặc kệ là y tá điều dưỡng hay bác sĩ, chỉ cần có liên quan đến trị bệnh đều là nhân tài quý giá, cho dù ở trên thuyền cũng không cần làm việc khổ lực, chỉ cần giúp đỡ chữa trị người b·ị t·hương là đủ.

Rất nhanh, Chu Vân tới, là một nữ nhân gần ba mươi, vẻ ngoài thành thục hấp dẫn, sở hữu khí chất trưởng thành và có kinh nghiệm, tất nhiên là kinh nghiệm nghề nghiệp chứ không phải cái thứ gì khác thiếu đứng đắn.

Vương Sơ Ảnh được sơ cứu kỹ càng, theo như Chu Vân nói nàng ta mất khá nhiều máu, may mà mạng lớn không c·hết được, nhưng phải nghỉ ngơi tầm một tuần mới có khả năng phục hồi.

Vương Chí Kiệt còn lo lắng hỏi nàng có b·ị t·hương ở bên trong không, nhưng Chu Vân chỉ có thể nói rằng nàng không biết.

Nàng là điều dưỡng chứ không phải bác sĩ, ở đây cũng không có máy móc hiện đại để kiểm tra.

Để hai người Vương Chí Kiệt, Vương Sơ Ảnh tự chăm sóc nhau, Quân Hạo đưa Chu Vân ra ngoài.

” Quân Hạo thúc thúc, ta có chút khó hiểu…” Chu Vân đi nửa đường ra vẻ hiếu kỳ hỏi. ” Sao ngươi lại dùng phần vật tư y tế của mình cho nàng ta ? Ngươi có ý nghĩ không đứng đắn gì sao…? ”

“…” Không hiểu thế nào, Quân Hạo lại thấy vẻ mặt Chu Vân khi này rất bỉ ổi, giống như…

Giống như cái tên vừa nãy bị hắn giẫm vào mặt sàn !

Mặc dù không nên bàn luận, nhưng vì là con gái của người quen cũ, Quân Hạo vẫn thành thật giải thích:

” Không phải, chỉ là cô nàng đó trông vẫn được, ta suy nghĩ rằng… có thể lão đại sẽ có hứng thú ? Biết đâu được ”

Tổng hợp thư viện sách hay có lượt mua, xem cao: CLICK VÀO XEM

Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.net nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé


SIÊU SALE HÀNG HIỆU
Các bạn đọc nếu thấy lỗi chương bấm vào thống báo lỗi chương báo giúp admin để cập nhật lại nhé!

Để có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3