Chương 28: Gâu gâu gâu !


Click Theo Dõi -> Fanpage Để phòng website đổi tên miền khác hoặc nhận các thông báo sớm nhất từ admin nhé

Truyện Tận Thế: Ta Là Biển Cả Bạo Quân

Chương 28: Gâu gâu gâu !

Ở lại thêm năm phút, xác định Ngân Lam không còn ý định gì nữa, Phong Vũ liền tính đi.

” Nếu không còn gì nữa vậy ta đi trước, thủ lĩnh tỉnh lại giúp ta hỏi thăm hắn ”

” Không thành vấn đề, ta sẽ nhắn. Về việc ngươi thành cố vấn ta sẽ báo cho những kẻ khác, từ lúc này hai ta hoàn toàn ngang hàng rồi…”

Ngân Lam nói, bỗng nhiên giương tay phải cười nhẹ nhàng.

” Bắt tay một lần ? ”

“…” Phong Vũ do dự nửa giây, trong lòng vẫn còn có chút ngăn cách, cuối cùng vẫn nắm tay với đối phương.

Rất mềm, từ làn da tới xương cốt…

Nhưng hắn là nam !

Phong Vũ ngăn chặn cảm giác nổi da gà, vội thu tay về.

Hắn thấy khó chịu, nhưng nụ cười trên mặt Ngân Lam càng đậm.

Đầu óc Ngân Lam không tồi, nhìn ra Phong Vũ có ngăn cách rất lớn mình, nếu chịu bắt tay đã là rất tốt cho mối quan hệ hợp tác mới được lập ra.

” Vậy ta đi trước ”

” Được, sau này chào mừng ngươi đến đây làm khách. Nhưng nhớ đừng tùy tiện lên tầng sáu là được, tên kia sẽ không vui đâu ”

Tên kia chắc chắn là Long Xà, và có trời mới biết Ngân Lam đang nói về cái gì.

Phong Vũ càng không bao giờ có hứng thú biết.

Đừng ngồi đây lái xe nữa ! Xe này còn trục trặc mới sợ hãi chứ.

” Sẽ đến ” Phong Vũ đáp bừa, rồi lập tức đứng lên rời đi, theo sau hắn là Huyền Điểu.

Đến con khỉ !

Ta không biết đấu kiếm !!

Trong lòng thầm mắng, nhưng trước khi ra khỏi cửa Phong Vũ thoáng liếc qua cái tủ chứa sổ sách duy nhất ở trong phòng.

Thú vị…rốt cuộc là thứ gì ?

” Chờ ta, chờ ta ”

Phong Vũ đi rất nhanh, giống phong cách của một tín đồ bão táp, Huyền Điểu vừa chặt chân mất mấy cm nên suýt thì không chạy theo kịp.

” Phong Vũ, không phải…sau này ngươi là cấp trên của ta, thì ta nên xưng hô thế nào ? ”

” Tùy ngươi ”

” Lão đại thì sao ? Hay dùng tên chức vị là cố vấn ? Đội trưởng cũng có thể, vì ngươi đứng đầu đội ba cùng đội sáu “

” Hay là đại nhân ? Ta thường gọi thủ lĩnh như thế…phó thủ lĩnh thì không được, ta toàn hô đại tỷ tỷ, cũng đâu thể kêu đại ca ca nha ? Tuổi của ngươi đều đủ để làm ba ba của ta rồi…”

” Nếu không thì ta kêu ba ba ? ”

” Ba ba nha ” Huyền Điểu vui vẻ hí hửng nói bla bla một đống lớn.

Mỗi tội nàng không chú ý tới trên trán Phong Vũ đã bắt nổi gân xanh, cuối cùng hắn nổ, lạnh giọng như muốn nuốt chửng con chim lông lá này:

” Ngậm miệng ! ”

” Vâng ! Xin lỗi ~ ” Huyền Điểu nhanh chóng không làm chim mà làm đà điểu rụt đầu.

Ngao ngao, c·hết rồi vui mừng quá mức !

Nàng vui vì trốn thoát khỏi cái đội một, không cần phải làm đội trưởng nữa, đội một là đội dẫn đầu, chỉ cần có xung đột là có mặt bọn họ.

Bản thân chính nàng càng là đội trưởng, phải dẫn đầu xông lên trước, vừa mệt muốn c·hết mà vừa nguy hiểm.

Mặc dù nàng không biết phong cách làm việc của Phong Vũ thế nào, nhưng hẳn sẽ ít phải đánh nhau nhỉ ?

Nghe có vẻ đáng để chờ mong, nhưng nếu Huyền Điểu biết không lâu sau đó Phong Vũ vì đóng vai, mà dẫn nàng đi đánh nhau ba ngày ba đêm chắc nàng sẽ khóc choáng tại tổ chim mất.

” Sau này gọi ta là thuyền trưởng ” Phong Vũ suy nghĩ chút rồi nói.

” A ? Sao lại là thuyền trưởng ? Ta thấy…ta nhớ rồi ! ”

Huyền Điểu vừa định nói nhảm tiếp đã bị Phong Vũ bốc lên khí thế uy quyền dọa cho im miệng.

Nhưng, tại sao là thuyền trưởng ?

Có lí do cả,

Vì rất nhanh thôi hắn sẽ phải mang thuyền ra biển đi lang thang vài vòng.

Quan trọng là tìm kiếm tuyến đường hàng hải mới, tìm ra vùng biển hay những hòn đảo chưa được khám phá sau tận thế.

Còn một vài thứ cần làm nữa, đây đều là phương pháp đóng vai của danh sách bảy ” Nhà hàng hải “.

Coi như Phong Vũ đang dự tính trước.

Tất nhiên chỉ là dự tính, chứ trước mắt vẫn là mau chóng tiêu hóa hết ma dược danh sách tám.

” Được rồi đừng đi theo, chính ta phải về nghỉ ngơi. Ngươi muốn đi đâu thì đi, ngày mai hãy đến tìm ta ”

” Nha, hiểu rồi thưa thuyền trưởng ”

Huyền Điểu nhập vai rất nhanh.

Trong tầng năm tòa nhà thị chính, Ngân Lam đặt cốc trà hoa nhài xuống.

Nhìn Long Xà nằm trên bàn, buồn cười nhỏ giọng nói:

” Đi rồi…nên đừng giả vờ say nữa, chút rượu đó còn chưa đủ khiến ngươi chóng mặt chứ đừng nói say đến b·ất t·ỉnh ”

” Oáp ~ ”

Long Xà nhấc đầu dậy thật, còn ngáp một cái.

” Ngươi ngủ luôn ? ” Sắc mặt Ngân Lam lập tức hơi tối sầm.

” Đâu ? Ai ngủ ? Ta không có, ngươi đừng nói bừa ” Lòng Xà như con nít, chối cãi bất chấp.

“…”

” Được, ta tin ” Ngân Lam thở dài, đột nhiên thấy tâm mệt.

Long Xà gì cũng tốt, nhưng tính khí thất thường, trí tuệ cao hay thấp cũng thất thường nốt.

Im lặng vài giây, Long Xà bỗng nhiên hỏi.

” Uống rượu sẽ có tác dụng sao ? ”

” Ai mà biết được ” Ngân Lam nằm dài ra ghế, không biết từ khi nào hai cái nút trên cùng đã bay mất, cổ áo hở rộng, lộ ra một mảng trắng nõn.

” Không phải có người nói hắn nghiện rượu hay sao, uống rượu tám mươi độ như uống nước…một khi có cùng sở thích sẽ dễ dàng hơn nếu muốn kéo gần quan hệ ”

” Hiểu ” Long Xà gật đầu, tiện tay quét đống chai rượu xuống đất, từ trong hốc bàn lấy ra một đống giấy tờ.

Hắn rút một xấp ra, nhìn thoáng qua rồi nói.

” Ta xem một hồi vẫn không đoán được năng lực của tên kia là cái gì, biến cả cái khách sạn thành nơi bất khả x·âm p·hạm là do dị chủng hay do hắn ? ”

” Tình báo chi tiết thật, nhưng có liên quan đến Phong Vũ thì quá ít…”

Long Xà khép xấp giấy lại, phía trên cùng còn ghi thời gian.

Đó là khi Phong Vũ vừa rời khỏi hải cảng được một ngày, tất cả tin tức có liên qua đã được gửi đến trước mặt hai vị thủ lĩnh, từ trận chiến với quái vật bên ngoài cho đến dị chủng ở bên trong khách sạn.

Cực kỳ chi tiết, chi tiết đến mức cứ như kẻ cung cấp tình báo…đứng ngay cạnh hiện trường và ghi chép từng cái một.

” Hay là ngươi đi hỏi trực tiếp luôn đi ? Vậy nhanh hơn nhiều lắm ” Ngân Lam bỗng dưng nghiêm túc nói.

” Đúng, vậy để ta đi hỏi ” Long Xà nhanh chóng đồng ý rời khỏi ghế.

Hắn theo thói quen cảm thấy mọi ý kiến do Ngân Lam đưa ra đều đúng đắn, nhưng vừa đi một bước Long Xà liền ngừng bước.

Nhìn qua ghế dài, thấy Ngân Lam đang cười khẽ.

” Ngươi dám đùa ta ? ” Long Xà lập tức xù lông, lại xem dáng vẻ mê người của đối phương, cổ áo hở rộng khiến hắn điên cuồng muốn nhào tới.

” Ngừng, tạm thời ta không có hứng thú ”

Ngân Lam một ngón tay chặn Long Xà muốn nhảy lên ghế dài, dù vừa bị trêu đùa Long Xà vẫn nghe lời đứng lại.

” Ồ…được rồi ”

Long Xà tức khắc ỉu xìu ngồi lên ghế nhỏ, tiểu huynh đệ vốn dựng đứng ở bên dưới tức khắc teo tóp thành ngón út, chính thân thể cường tráng cũng vì thất vọng mà sụt mất mấy kg.

Ngân Lam tạm thời mặc kệ người tình của mình, bỗng nhiên hơi há môi đỏ, theo đó một tiếng thổi xáo vang lên.

Huýt hu ~

” Ra đây đi tiểu cẩu cẩu ”

Ầm !

Tủ đựng đồ bất thình lình vang lên tiếng đập mạnh, cửa tủ phía dưới bị húc văng ra.

Một con thú…không phải, là một người xông ra.

Giống người nhưng không biết có phải là người hay không, mà nó di chuyển bằng tứ chi.

Đó là một thiếu niên tầm mười bảy tuổi, trên người mọc đầy lông đỏ rực, khuôn mặt có chút đặc điểm của chó sói, hai chiếc răng nhọn hoắc rời khỏi miệng, đôi mắt ngã về dưới với đồng tử đỏ rực như đang có ngọn lửa b·ốc c·háy ở bên trong.

” Gào — gâu gâu ! ”

Hắn vừa chạy ra lập tức dùng tứ chi bò nhanh đến trước mặt Ngân Lam, chân sau làm chỗ dựa khụy xuống, hai tay giơ lên, thè lười hồng, chiếc đuôi đỏ sau mông ngoe ngoảy qua lại, làm dáng như thể một con chó đang mừng chủ.

” Ngoan, thấp đầu xuống ”

Ngân Lam vươn tay sờ đầu, thiếu niên dạng chó liền hạ thấp người, xoay đầu thè lười liền liếm chân chủ nhân mình.

Xì hụp ~

Trông thiếu niên khi này chả khác gì một con chó thật sự, cũng đúng thôi, Ngân Lam đã khiến thú tính nuốt chửng toàn bộ nhân tính của hắn.

Chơi đùa với thú cưng một hồi, Ngân Lam quay sang liền thấy Long Xà vẫn còn đang trầm mặc.

” Ngươi còn lo nghĩ gì sao ? Trừ khi Phong Vũ trong gần mười năm nay, từ lúc vào tù đến thời điểm tận thế đều đang diễn kịch, vậy ta chỉ có thể đành chịu thua ”

” Nếu không phải diễn thì dựa theo tính cách của hắn sẽ không xung đột với những gì chúng ta đang làm ”

” Không phải…”

” Phong Vũ từng giúp ta đỡ đạn do đó ta chưa từng lo lắng cái này, chỉ có ngươi lo xa thôi ” Long Xà liếc Ngân Lam một cái rồi nói, trong lòng lại rầu rỉ không vui.

Tiểu huynh đệ, ta có lỗi với ngươi, vừa đứng thăng lên đã phải ngã xuống.

Ngân Lam thật ác độc, lại đi hở áo làm gì !

Khoe mà không cho ăn !!

Tổng hợp thư viện sách hay có lượt mua, xem cao: CLICK VÀO XEM

Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.net nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé


SIÊU SALE HÀNG HIỆU
Các bạn đọc nếu thấy lỗi chương bấm vào thống báo lỗi chương báo giúp admin để cập nhật lại nhé!

Để có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3