GIá»I PHÃP THUẬT.
PHẦN 2: THÃM HIá»M KHU RỪNG PHÃA TÃY.
(I) Äi Và o Rừng â Bá» Lạc.
(1) â Xin lá»i â¦! â Cả hai Äá»ng loạt Äá»ng thanh.
– Hả??? Nhi? â Lan Anh ngỡ ngà ng khi thấy trưá»c mắt mình là Nhi.
– May quá! Cáºu Äây rá»i! Tá» Äang tìm cáºu Äây nà y â Nhi vui mừng.
– Tá» cÅ©ng váºy! Viên Äá trắng há»i sáng ấy! Äá»t nhiên khi nãy nó chói sáng lên rá»i chiếu má»t tia sáng hưá»ng vá» ngá»n Äá»i phÃa tây Äấy! â Lan Anh tưá»ng thuáºt lại.
– Ngá»n Äá»i phÃa tây? Äúng rá»i, lúc tá» Äang quét sân, tá» thấy có má»t cái gì Äó xuất hiá»n trên bầu trá»i rá»i lao xuá»ng ngá»n Äá»i ấy luôn Äó!
– Chẳng lẽ nà o, nó có liên quan tá»i chuyá»n há»i sáng sao? Mình Äã cá» quên rá»i mà lại như thế nà y ⦠– Mà mắt cô giáºt giáºt, Lan Anh bắt Äầu cảm thấy tò mò, rá»i ÄÆ°a ra quyết Äá»nh â Nhi, nếu chúng ta không nói vá»i ai ÄÆ°á»£c thì có má»t chuyá»n nà y vui hÆ¡n nà y! Chá»u Äi không?
– Äi Äâu? â Nhi tò mò theo.
– Thám hiá»m khu rừng Äó! Những chuyá»n sảy ra liên tiếp như thế nà y tháºt là vô lÃ. Chúng ta phải Äi tìm gá»n ngà nh sá»± viá»c, ÄÆ°á»£c chứ?
– Thám hiá»m??? â Nhi lo sợ.
– Không sao Äâu mà ! Nếu mà kiếm ÄÆ°á»£c cái gì dá»c ÄÆ°á»ng có giá trá» tá» sẽ cho cáºu hết! â Anh vui vẻ.
– Thiá»t sao? Äi thôi! â Nhi phấn khÃch.
– Äi!!! â Anh vui vẻ cất bưá»c, nhưng liá»n bá» Nhi giữ lại, cô nó:
– Tá»i rá»i ⦠tá» buá»n ngá»§ lắm, Äá» ngà y mai rá»i ta Äi! â Nhi.
– Nhưng lỡ ngà y mai nó mất rá»i thì sao?
– Cáºu nghÄ© có ai vô rừng mà già nh vá»i mình không? Vá»i lại tá»i thế nà y cáºu không sợ bá» ma giấu sao? â Nhi Äánh và o nhược Äiá»m lá»n nhất cá»§a Anh. Ma.
– Ma??? â Lan Anh sá»n gai óc, co rúm ngưá»i lại ⦠– Thôi! Mai ta Äi!
– Ừ! Tá» vá» nhà ngá»§ Äây! â Nhi phóng má»t Äoạn vá» thẳng nhà , Äá» lại má»t mình Lan Anh giữa con hẻm nhá» â xinh xắn â, u tá»i.
Lan Anh giÆ¡ từng bưá»c chân nhẹ nhà ng hết mức, rá»i không kiá»m lòng ÄÆ°á»£c nữa lao Äi như gặp phải ma tháºt. Con hẻm giá» vắng tanh.
Lại má»t giấc mÆ¡ khác Äến vá»i Lan Anh khi cô chìm sâu và o giấc ngá»§ ⦠trưá»c mặt chá» là cây cá»i um tùm, không gian lạnh lẽo tê tái toà n thân.Cô vô thức Äi vá» phÃa ánh sáng sau các thân cây, lặn lá»i há»i lâu thì tá»i ÄÆ°á»£c má»t vách núi. Vách Äá nà y rất cao, từ Äây có thá» nhìn thấy toà n bá» khu phá» nhà cô, trưá»c mặt là biá»n cả mênh mông. Ãnh sáng phát ra từ viên ngá»c gắn á» tay cầm má»t thanh kiếm cắm trên vách, cán là m bằng và ng vá»i những dấu khảm hình vẽ bằng bạch kim, và i viên kim cương ÄÃnh xung quanh là m cho thanh kiếm lấp lánh hÆ¡n nữa. Lưỡi kiếm lại còn Äẹp Äẽ hÆ¡n muôn phần, không rõ nó là m bằng chất liá»u gì mà sắc bén vô cùng dù chá» nhìn bằng mắt, thân kiếm ánh lên nhẹ mà u cá»§a ánh trÄng bạc trắng trên trá»i, rất cao quý, huyá»n diá»u. Nói chung là thanh kiếm là má»t báu váºt quý giá mà có thá» Äem lại má»t lượng cá»§a cải khá»ng lá» cho mưá»i Äá»i con cháu cá»§a ngưá»i sá» hữu nó. Lan Anh từ từ ÄÆ°a tay vá»i lấy thanh kiếm cắm và o sưá»n vách Äá, nhưng mặt Äất nứt gãy, cô không nắm ÄÆ°á»£c thanh kiếm mà rÆ¡i thẳng xuá»ng mặt biá»n, chìm sâu dần â¦Cô không còn nhá» giấc mÆ¡ vừa nãy.
* Sáng Hôm Sau ( Chá»§ Nháºt):
Từ sá»m, Lan Anh Äã thức dáºy, lôi má»t chiếc ba lô khá»ng lá» ra, lục lá»i khắp các gian phòng, nhét Äá»§ thứ Äá» và o cái ba lô ấy, cô Äảm bảo là Äi và o rừng muá»n cái gì cÅ©ng sẽ có. Ghi sẵn má»t tá» giấy nhắn vá»i mẹ.
Anh, Nhi gặp nhau ngay á» ngã ba tá»i qua. Nhi ngỡ ngà ng khi thấy má»t núi Äá» theo sau Lan Anh, trong khi cái ba lô cá»§a cô thì xẹp lép, cô há»i:
– Bá» cáºu Äá»nh chuyá»n nhà và o Äá»nh sá»ng vá»i ngưá»i rừng hả?
– Còn lâu. Nhìn cái túi cá»§a cáºu tá» cÅ©ng Äoán là toà n Äá» Än thức uá»ng thôi chứ gì! Äây là Äi thám hiá»m chứ không phải Äi cắm trại Äâu nhé! CÅ©ng may tá» chuẩn bá» trưá»c cái gì cÅ©ng có cặp vá»i nhau, ÄÆ°a ba lô Äây, tá» sang Äá»u ra cho
– Là m gì thì là m Äi nè! â Nhi cÅ©ng chẳng quan tâm thám hiá»m vá»i cắm trại khác nhau chá» nà o, chá» mong có và ng Äeo Äầy cá» mà vá» nhà thôi!
Má»t lúc sau, má»t ná»a khá»i lượng Äá» Äạc trong ba lô cá»§a Anh Äã chia bá»t cho Nhi. Hai Äứa vác hai cái ba lô trên ngưá»i, cùng nhau hưá»ng tá»i phÃa ngá»n Äá»i phÃa tây.
Sẵn sà ng và o sâu trong rừng, Lan Anh cầm la bà n trên tay, Äá»nh hưá»ng nhà mình ( Kim chá» hưá»ng nam). Rá»i cất Äi, lấy viên Äá trắng ra. Nó chiếu tia sáng sâu và o trong rừng, hai Äứa nhìn nhau lấy dÅ©ng khà rá»i bưá»c và o trong, bắt Äầu tìm kiếm váºt thá» mà hôm qua Nhi nói tá»i.
Tổng hợp thư viện sách hay có lượt mua, xem cao: CLICK VÀO XEM
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.net nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhéĐể có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3