Truyện Vạn Thú Triều Hoàng
Ngay khi các tiên trưởng sôi nổi suy đoán thiếu nữ muốn làm gì.
Trong trận pháp sương mù, Chân Tiểu Tiểu giơ cao gậy gỗ, hung hăng chọc xuống cúc hoa cá sấu yêu!Thừa dịp ngươi vật xuống đất bất tỉnh, bản cô nương muốn tàn nhẫn báo thù!“Ai cho ngươi đuổi ta! Ai cho ngươi cắn ta! Ta đã nói thích sạch sẽ rồi, một ngày tắm tám lần, ngươi còn há cái miệng thối trước mặt ta thổi thổi thổi! Đánh ngươi? Không đập ngươi thành đầu heo, thì thật có lỗi với Tiểu Chúc Chúc bị ngươi hất bay!”Rút gậy gỗ ra, Chân Tiểu Tiểu lại đấm đá loạn xạ cá sấu yêu còn đang hôn mê bất tỉnh một trận, dùng hết mọi kỹ năng đuổi gà đánh chó mình tích luỹ trong mười sáu năm.Chỉ tiếc, trong tay không có vũ khí tốt hơn, nếu không lột da tại trận cũng có thể làm được.“Nhớ kỹ, ta chưa xong với ngươi đâu!”Thật sự là mệt đến không động nổi cánh tay, lúc này Chân Tiểu Tiểu mới hậm hực bò qua bức tường sương mù lần thứ hai.Cầm răng nanh của cá sấu yêu trong tay, cảm giác nặng trĩu thật tốt, mép răng sắc nhọn, còn sắc bén hơn dao găm.Cất nó vào tay áo, Chân Tiểu Tiểu cười rộ lên, hai má hiện lên hai lúm đồng tiền tươi tắn.Đến khi nàng xuất hiện lần thứ ba ở giữa sườn núi, vẻ mặt năm người trong đình đã chết lặng.
“Nha đầu kia sẽ không quay vào tiếp chứ?” Ngô Tam trưởng lão vô cùng do dự.“Có lẽ là hạt giống chế phù, đang nghiên cứu kết cấu của Vụ Trận, cho nên đi lại quan sát!” Ánh mắt Đại trưởng lão Nguyên Phong sáng ngời, dường như đột nhiên nắm được điểm mấu chốt: “Nếu nàng thật sự có hứng thú với chế phù, mặc kệ có đan duyên hay không, đều phải nhường cho ta làm đệ tử!”“Vớ vẩn, nàng kia sao có thể là nghiên cứu trận phù? Rõ ràng là đang nghỉ ngơi! Nguyên trưởng lão cũng không nên có ý định gì với đệ tử Dược Các ta.” Việc nhân đức không nhường ai, Hoàng Dược lão vỗ án nhảy dựng lên.Tiểu nha đầu rốt cuộc cũng không trốn, vẫn cần giữ lại cho lão thất phu ở Liên Sơn mở mang tầm mắt, làm sao có thể chắp tay tặng người?Thoát khỏi nguy hiểm, răng nanh giấu trong ngực, đắm chìm dưới ánh nắng ấm áp, Chân Tiểu Tiểu tìm được cảm giác hạnh phúc đã lâu không thấy.Nàng ngồi trên mặt đất, dựa lưng vào bức tường sương mù, lười biếng nhắm mắt lại.
Tổng hợp thư viện sách hay có lượt mua, xem cao: CLICK VÀO XEM
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.net nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhéĐể có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3