Chương 42: Tân nương quỷ


Click Theo Dõi -> Fanpage Để phòng website đổi tên miền khác hoặc nhận các thông báo sớm nhất từ admin nhé

Truyện Này! Địa Phủ Ở Hướng Kia!

Ta cảm khái vạn phần xong liền rời khỏi rừng cây sáng sớm còn mang theo sương mù ướt át, miệng ngâm nga một khúc hát buồn đưa tiễn một linh hồn sớm đã an giấc ngàn thu……

Tình yêu trên nhân thế luôn thích dây dưa không dứt. Có nhiều kẻ si tình, nhiều kẻ vì yêu mà điên cuồng, nhưng thực tế có bao nhiêu người vì yêu mà cam nguyện chịu chết? Ta không hiểu, nhưng ta lại nghĩ thứ con người yêu thật sự chính là lớp da mĩ nhân xinh đẹp chứ không phải yêu tâm hồn của đối phương. Có lẽ thiếu niên Niệm Lâm kia khi nghĩ tới việc người mình thích đã tròng lên lớp da của cậu ta, hẳn là cậu ta rất vui mừng đi…… Thải Cúc khi bị mang về Địa phủ còn nói nhỏ với ta một câu khiến ta khó có thể quên, giọng nói ấy cứ vang vọng: “Giá như năm đó người ta yêu là Niệm Lâm thì tốt biết bao……” Một lần yêu thử là cả đời bị oán hận tra tấn ngày đêm.
Nhưng có yêu hay không chính mình cũng không thể quyết định được. Trong mấy vạn sợi dây tơ hồng, dính líu với ai, cũng không phải do chính mình có thể định. Cho nên, ta rất rất khinh bỉ Nguyệt Lão! —— “Oa oa oa, không muốn! Ta không muốn xa Vệ đại ca và Dì hung dữ đâu!” Thê thảm tiếng khóc gần như truyền khắp mọi góc ngách trong trấn cổ nhỏ. “Uy uy uy, nhóc con kia! Sắp đi rồi mà ngươi còn muốn chọc ta nổi khùng là sao?!” Ta sắc mặt âm trầm, ra vẻ muốn quánh lộn với hai tên vệ sĩ đang che chắn trước người Trần Thiếu Tranh đang khóc nháo không ngừng.

Dì ư? Nếu không phải lần trước ta mang lại ác cảm trước công chúng, thì bây giờ ta sớm đã cởi quần nhóc con này, hung hăng đánh mông nó cho hả giận rồi. “He he! Tạm biệt Thiếu Tranh, khi nào có rảnh Vệ đại ca sẽ đến thăm ngươi!” Vệ Giới vẫn duy trì nụ cười hoàn myc, tâm tình rất tốt khoát tay với Trần Thiếu Tranh. Nó an tĩnh lại, mở to hai con mắt ngấn lệ: “Thật sao?” “Ta hứa với ngươi!” Vệ Giới làm trò vỗ vỗ bộ ngực bảo đảm. Ta trợn trắng mắt, đối với cái lời thề son sắt của Vệ Giới ta cực kỳ khinh thường, hắn là kẻ chuyên gia hứa thì hay làm thì chả được. “Tốt quá, mau nghéo tay đi!” Trần Thiếu Tranh vươn ngón tay nhỏ ú nu, câu lấy ngón tay thon dài của Vệ Giới. “ Đã Ngoéo tay thì dù thắt cổ một trăm năm không được quên!” Thanh thúy non nớt thanh âm vang lên. Vệ Giới hiểu ý cười, chịu không được mà vươn tay sờ sờ đầu tóc mềm mại của nó. Tiểu Tranh rút bàn tay lại xong nhìn về phía ta, hét lớn: “Tạm biệt Dì hung dữ nha!” “Nhóc con! tuy rằng ta không thế nào thích ngươi nổi. Nhưng con đường sau này mỗi một bước chân ngươi đều phải dựa vào chính mình mà đi, ngươi đã trưởng thành!” Tuy rằng ta không định nói nhưng cũng đã lỡ miệng nói ra mất rồi.
Ngay lập tức tới giờ, nhóc con đó bị vệ sĩ nhét vào siêu xe, một đoàn xe lăn bánh đi mất hút. Nhìn những chiếc xe đi thật xa, ta thật sâu thở dài: “Vệ Giới, ngươi nghĩ tình yêu có kì quái không? Yêu xong tổn thương rồi hận và báo thù.” Vệ Giới hơi hơi mỉm cười, thanh âm xa xưa cổ lỗ: “Là do ngươi chưa từng trãi qua những chuyện đó thôi. Hận thù tuy là gút mắt khó gỡ, nhưng tình yêu là thứ bắt người ta muốn ngừng mà không ngừng được.” “Ngươi đã yêu ai rồi sao?” Ta nghiền ngẫm mà nhìn về phía Vệ Giới.

Có vẻ chuyện tình của hắn cũng không đơn giản. Khi hắn còn sống thì Triều Tấn cũng là nơi hội tụ rất nhiều nhân sĩ mỹ nam có tài cao. Chuyện phong lưu chốn phồn hoa chắc cũng không ít đâu!! Vệ Giới hơi hơi dao động, hàng mi cong dài khẽ rung rung. Hắn không nói một tiếng nào liền đi về phía trước. “Tại sao không nói?” Ta chạy theo. “Không nói!” “Sao vậy?!” “Ta không nói đó, cho ngươi hiếu kì chơi!” “Ngươi……” ========== QUYỂN 4: TÂN NƯƠNG QUỶ

Lời dẫn quyển 4:

Tổng hợp thư viện sách hay có lượt mua, xem cao: CLICK VÀO XEM

Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.net nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé


SIÊU SALE HÀNG HIỆU
Các bạn đọc nếu thấy lỗi chương bấm vào thống báo lỗi chương báo giúp admin để cập nhật lại nhé!

Để có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3