Truyện Em Gái Của Gian Thần
Hôm nay Quảng Bình hầu phu nhân xuyến một bộ y phục thêu phượng hoàng màu đỏ thắm, trên tóc còn được vấn một phượng thoa vàng rồng tinh xảo, hiện tại bà đang đứng trong phòng khách niềm nở tiếp đãi những vị nữ quyến. Nhân buổi tiệc này Quảng Bình hầu cùng Quảng Bình hầu phu nhân thỉnh các bạn bè thân hữu đến đây để ngắm pháo hoa. Nhưng kỳ thật chỉ là tìm cơ hội để tạo quan hệ với các vị quan lớn trong triều đình mà thôi, bởi vì bọn họ muốn lót đường cho con đường làm quan của Lương Phòng Vũ sau này. Mặc dù mấy năm nay Lương Phong Vũ cũng có tham gia các kỳ thi nhưng thật đáng tiếc mỗi kỳ thi hắn đều không đỗ. Ngay cả phu tử dạy văn chương cũng nói thẳng trước mặt Quảng Bình hầu rằng, thế tử không phải người có thiên phú về văn học, nếu chỉ dựa vào thi khoa cử để tiến thân chắc có lẽ điều ấy không cần suy nghĩ tới nữa. Vì thế Quảng Bình hầu không còn biện pháp nào khác, cuối cùng ông chỉ còn cách lo lót khắp nơi, thậm chí còn nhờ cậy những người có quan hệ tốt với bọn họ, mới có thể đưa Lương Phong Vũ vào trong Ngũ Thành Binh Mã Tư. Vốn dĩ Ngũ Thành Binh Mã tư trực thuộc Binh Bộ. Bất quá trong đầu Quảng Bình hầu chỉ xem đó là bàn đạp cho Lương Phong Vũ mà thôi, từ vị trí này tương lai Lương Phong Vũ có thể vào làm quan trong Binh Bộ. Nhưng nếu muốn đạt tới mục tiêu đó thì trước mắt bọn họ cần phải cần giao thiệp rộng với những quan viên trong triều đình. Càng quen biết nhiều người sẽ càng tốt. Cho nên mấy ngày trước, Quảng Bình hầu phu nhân liền đưa thiếp mời thỉnh các bạn bè thân hữu đến đây xem diễn tuồng cũng tiện ngắm pháo hoa. Hơn nữa hiện giờ các vị nam quyến đang được Quảng Bình hầu tiếp đón ở đại sảnh, ông ta còn mời những đào hát đến góp vui. Còn về phần nữ quyến thì lại do Quảng Bình hầu phu nhân tiếp đãi tại tiền viện, bà còn kêu gánh hát đến diễn tuồng cho khách khứa xem.
Lúc này bà nghe được nha hoàn báo rằng, Thái thái cùng các vị tiểu thư của Lý phủ đến đây. Vì thế Quảng Bình phu nhân liền vội vàng phân phó Phùng ma ma dẫn bọn họ vào trong, một lúc sau đám người của Từ Thị đã tiến vào. Vừa thấy bọn họ bước vào, Quảng Bình hầu phu nhân liền nhấc chân bước tới tiếp đón họ, trên mặt tươi cười nói: ” Các ngươi đã đến rồi à. Tại sao không thông báo trước với ta, để ta kêu gã sai vặt đem xe ngựa đến Lý phủ đón các ngươi.”Nghe bà nói xong, Từ Thị liền cười đáp lời: ” Nào dám để Hầu phu nhân nhọc lòng như vậy chứ? Chúng ta đến đây có chút chậm trễ là do trên đường đi có gặp phải hai tiểu thương gây sự với nhau, khiến mọi người xung quanh bu lại xem náo nhiệt, cho nên dẫn đến kẹt đường. Nhưng thật may lúc đó có người của Ngũ Thành Binh Mã Tư đến dẹp loạn đám tiểu thương đó, đem bọn họ áp giải về nha môn, vì vậy xe ngựa cùng kiệu của chúng ta mới có thể thuận lợi đi tới đây.” Sau đó Quảng Bình hầu phu nhân liền cảm thán: ” Đại thái thái đúng là người nhân hậu, gặp những người như thế mà vẫn có thể chịu đựng được sao? Nếu là ta thì ta đã trực tiếp mệnh lệnh gã sai vặt đem hai người bọn họ trói lại, rồi đưa bọn chúng đến nha môn, còn phải xử phạt bọn chúng hai mươi bản, để xem bọn chúng còn dám cãi nhau chắn đường nữa không? Đúng là một đám không biết phép tắc gì cả.” Tiếp đó một vị phu nhân đứng bên cạnh liền phụ họa thêm: ” Chúng ta làm sao có thể sánh bằng ngài được? Ngài đường đườn là hầu phu nhân, hiện nay thế tử còn nắm chức vụ trong Ngũ Thành Binh Mã Tư nữa. Nếu ngài đi ra ngoài ai lại dám cả gan cản đường người được chứ? Chỉ cần thế tử mang theo binh lính của mình ra ngoài tuần tra, trên người thế tử còn mặc quan phục. Ai mà không sợ cho được?” Quảng Bình hầu phu nhân nghe những lời khen ngợi này, vẻ mặt bà có chút đắc ý. Tuy rằng Lương Phong Vũ không có duyên với kinh thư, nhưng từ nhỏ hắn rất giỏi võ nghệ, lại là người cực kỳ nghĩa khí. Cho nên khi hắn vào Ngũ Thành Binh Mã Tư những người trong đó rất xem trọng hắn. Tất nhiên sau này hắn sẽ nhanh thăng quan tiến chức mà thôi. Bất quá hiện tại bà cũng phải biết thu liễm vẻ mặt đắc ý của mình lại, sau đó bà trò chuyện cùng Từ Thị, Tiền Thị và Chu Thị. Tiếp đến bà hỏi tại sao hôm nay lão thái thái không đến? Từ Thị liền nhanh chóng trả lời rằng, là do thân thể lão thái thái gần đây không được khỏe, vì vậy bà không thể tới đây được. Quảng Bình hầu phu nhân nghe xong, sắc mặt bà có chút bất ngờ. Theo sau bà lại nói rằng bà không hề hay biết chuyện đó. Tiếp đến bà quan tâm hỏi, hiện tại thân thể của lão thái thái đã khỏe hơn chưa? Hơn nữa bà còn bảo rằng, nhiều ngày nay do bận nhiều chuyện không có thời gian rãnh rỗi. Cho nên chờ vài ngày sau bà sẽ sắp xếp đi đến Lý phủ thăm lão thái thái. Từ Thị liền đáp lời rằng, nàng thay mặt lão lão thái thái cảm tạ thành ý của Quãng Bình hầu phu nhân. Trong lúc Quảng Bình hầu phu nhân cùng đám người Từ Thị trò chuyện, chợt bà đưa mắt thoáng nhìn đến đám người của Lý Lệnh Uyển.
Sau đó bà nhìn thấy Lý Lệnh Yến, trong đầu bà ta nghĩ vị tiểu thư này thật lạ mặt, nhưng tướng mạo của nàng lại cực kỳ xuất sắc. Thế nên đôi mắt bà cũng sáng lên, liền nhanh chóng hỏi Từ Thị: ” Đây là tiểu thư của quý phủ sao? Vì sao lúc trước ta chưa từng gặp qua nàng ta?” Nghe Quảng Bình hầu phu nhân hỏi xong, Từ Thị lại liếc nhìn thoáng qua Lý Lệnh Yến. Theo sau nàng nhớ đến việc Lý Lệnh Yến đã tặng cho mình những món đồ vật hảo hạng mà nàng ta mua từ Hàng Châu đem về đây. Hơn nữa Lý Lệnh Yến còn tự tay mình làm cho Từ Thị một dây đai buộc trán, trên mặt đai còn khảm bảo ngọc cực kỳ sắc sảo. Cho nên Tự Thị làm sao không yêu thích nàng? Huống hồ chi Lý Lệnh Uyển là người rất biết ăn nói, lại vô cùng hiểu chuyện. Vì thế Từ Thị luôn bắt Lý Lệnh Kiều noi gương học tập như Lý Lệnh Yến, nhưng làm sao Lý Lệnh Kiều có thể chấp nhận điều đó? Thậm chí Lý Lệnh Kiều còn dậm chân tức giận trước mặt Từ Thị, hơn nữa nàng chẳng hề nghe theo lời của Tự Thị, trong lòng nàng càng thêm chán ghét Lý Lệnh Yến. Lúc này Từ Thị liền vẫy tay gọi Lý Lệnh Yến tiến tới đây, tiếp đến nàng nhìn Quảng Bình hầu phu nhân cười nói: ” Đây là nhi nữ của Tam thúc, năm trước nàng ấy vừa từ Hàng Châu trở về. Không dám giấu gì phu nhân, chúng ta cũng mới biết nàng ấy đây thôi.” Quảng Bình hầu phu nhân vừa nghe Từ Thị nói như thế, lập tức hiểu rõ Lý Lệnh Yến chỉ là thân phận thứ nữ. Bởi vì mấy năm nay Chu Thị đều ở kinh thành, mà nhi nữ này của Lý Tu Bách lại được sinh ra ở Hàng Châu, cho nên không phải thứ nữ thì chẳng lẽ lại là đích nữ hay sao. Mặc dù Lý Lệnh Yến có tượng mạo xuất chúng đi chăng nữa, thì trong lòng Quảng Bình hầu phu nhân cũng không hề để tâm nàng lắm. Vốn dĩ thân phận của nàng là con vợ lẻ, tất nhiên giá trị của nàng cũng thua kém rất nhiều. Lý Lệnh Yến hành lễ với Quảng Bình hầu phu nhân, dáng người nàng lả lướt, ngữ điệu nhẹ nhàng: ” Lệnh Yến tham kiến phu nhân. Phu nhân vạn phúc.” Hiện tại vẻ mặt Quảng Bình hầu phu nhân thoáng ý cười, bà hướng mắt nhìn Lý Lệnh Yến, sau đó khẽ giơ tay nói: ” Không cần đa lễ, ngươi đứng lên đi.” Tiếp đến bà bước ngang qua người Lý Lệnh Yến, tiến đến chỗ mẫu tử Chu Thị cùng Lý Lệnh Uyển. Bà thầm quan sát Lý Lệnh Uyển, theo sau lại cười nói cùng đám người Từ Thị: ” Chỉ mới mấy tháng không gặp Uyển nhi đã trưởng thành xinh đẹp như vậy rồi. Quả thật khiến người khác nhìn thấy chẳng muốn rời mắt đi chút nào.”
Khi nghe Quảng Bình hầu phu nhân khen ngợi Lý Lệnh Uyển, thì nụ cười trên mặt Lý Lệnh Yến chợt cứng lại, nhưng ngay sau đó nàng liền khôi phục lại sắc mặt vui vẻ vừa rồi, thậm chí càng tăng lên khí chất thanh nhã dịu dàng. Sau khi nghe được Quảng Bình hầu phu nhân khen ngợi mình, Lý Lệnh Uyển liền cười nói: ” Phu nhân lại treo ghẹo ta rồi.” Tiếp đến Quảng Bình hầu phu nhân cũng mỉm cười. Theo như tin tức bà nghe ngóng được, năm trước Lý Tu Bách đã hồi kinh làm quan, nhưng chưa biết rõ hắn sẽ được bổ nhiệm vào vị trí nào. Mấy ngày trước Quảng Bình hầu cũng biết được một tin tức rất đáng tin cậy, đó chính là Lý Tu Bách đã được đề bạt vào một vị trí khá lớn, ước chừng sẽ trở thành Hộ Bộ hữu thị lang. Hơn nữa chức vụ này lại là quan tam phẩm, bà ta tin chắc rằng con đường làm quan sau này của Lý Tu Bách sẽ rộng mở, dù sao hắn cũng chỉ mới bốn mươi tuổi, tương lai không chừng lại được thăng tiến nữa thì sao? Nếu hắn được thăng tiến, thì chắc chắn sẽ được thăng lên chức quan nhị phẩm không biết chừng hắn còn có thể ngồi vào vị trị Tể Tướng. Với lại năm trước hai tôn nhi của Lý phủ đã đạt được thành tích thiếu niên cử nhân, hơn nữa Lý gia của bọn họ còn có một Giải Nguyên. Cho nên kỳ thi hội năm nay, hai người bọn họ có thể sẽ thi đỗ tiến sĩ. Đến lúc đó trong triều đình liền có ba chức quan đều thuộc người nhà của Lý gia, thì làm sao Lý phủ không trở nên hưng thịnh được? Bởi vì nguyên nhân nay, hiện giờ địa vị của Lý phủ trong kinh thành cực kỳ nổi tiếng, ai mà không muốn cùng Lý gia có quan hệ tốt cho được? Hơn nữa mốiquan hệ chặt chẽ nhất chính là kết thông gia, cho nên hiện tại các thiếu gia cùng tiểu thư đã đến tuổi thành hôn của Lý phủ rất được người khác để mắt tới, nhưng việc đó cũng rất khó chạm vào. Bất quá trong số các tiểu thư của Lý phủ, thì việc hôn sự của Lý Lệnh Uyển là khó chạm tay vào nhất. Bởi vì Lý Lệnh Uyển là đích trưởng nữ của Lý Tu Bách, vì vậy trong mắt mọi người nàng cực kỳ có giá trị. Nhưng người ngoài làm sao hiểu được nội tình bên trong, bọn họ cứ cho rằng Lý Lệnh Yến chỉ là thứ nữ của hắn, tất nhiên sẽ không xem trọng nàng. Dù cho luận về nhan sắc hay tướng mạo thì nàng đều vô cùng xuất chúng. Bất quá vị trí của nàng vẫn chỉ là thứ nữ mà thôi. Mặt khác nhan sắc của Lý Lệnh Uyển cũng đâu thua kém gì Lý Lệnh Yến. Một người thì thanh tú nho nhã, một người thì kiều diễm mỹ lệ, đúng là ngang tài ngang sức, khó phân được cao thấp. Kỳ thật các nam tử có khả năng yêu thích Lệnh Uyển nhiều hơn. Bởi vì diện mạo của nàng khiến người khác gặp được một lần đã nhớ nhung hoài không quên. Đôi mắt nàng to tròn long lanh xinh đẹp, chỉ cần nàng liếc mắt nhìn đã câu dẫn hồn phách của biết bao nhiêu người. Quảng Bình hầu phu nhân liền nhẹ nắm tay Lý Lệnh Uyển, trên mặt bà cười xán lạng trò chuyện cùng nàng. Tiếp đến bà liền vẫy tay kêu một nha hoàn đến đây, phân phó: ” Ngươi mau đến đại sảnh kêu thế tử tới đây.” Sau đó bà nhìn Lý Lệnh Uyển cười nói: ” Con traicủa ta mấy ngày trước còn nói muốn đích thân đến Lý phủ gặp mặt cháu. Nó nói muốn tặng cho cháu một món quà, suốt ngày hắn cứ la hét ầm ĩ nhất định phải để nó đi đến đó gặp mặt cháu. Nhưng hôm nay khi nó biết cháu cũng đến đây, cứ luôn miệng nhắc đi nhắc lại với ta rằng, chờ sau khi cháu đến, ta phải nhanh chóng báo cho nó biết ngay.” Những lời nói này thật là ái muội, tựa như nàng cùng Lương Phong Vũ đều lưỡng tình tương duyệt với nhau vậy.Lý Lệnh Uyển… (兩情相悅Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Em Gái Của Gian Thần,
truyện Em Gái Của Gian Thần,
đọc truyện Em Gái Của Gian Thần,
Em Gái Của Gian Thần full,
Em Gái Của Gian Thần chương mới
Tổng hợp thư viện sách hay có lượt mua, xem cao: CLICK VÀO XEM
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.net nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhéĐể có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3