“Ùm!”
Điện thoại lập tức bị ném vào nước biển, b.ắ.n lên những giọt nước nhỏ.
Đôi mắt tôi mở to.
Á? Không phải của anh ta, đó là điện thoại của tôi mà?
Ném dễ dàng vậy sao?
“Lục Tư Nguyên.”
Cố Lân nắm lấy cổ tay tôi.
Lặng lẽ đứng trong nước biển, nhìn vào mắt tôi.
Không nói gì thêm, chỉ thở dài.
Anh cúi xuống, bế tôi lên.
Ôm chặt trong lòng, quay lưng đi về phía bờ:
“Tôi có một ngôi nhà, em đến xem nhé.”
“Nếu thích, chúng ta có thể chia nhau.”
Nhưng tối hôm đó.
Tôi không thể nhìn kỹ ngôi nhà của Cố Lân.
Mất m.á.u cộng với bị lạnh, khiến tôi bị sốt nhẹ trên xe.
Đến nơi chỉ có thể nằm ủ rũ trong chăn ấm áp.
Nhìn Cố Lân ngồi bên giường, tập trung tháo băng và thay thuốc cho tôi.
“Tôi hình như quên hỏi.”
Tôi hít mũi, giọng mũi hơi có:
“Tại sao anh mua mộ?”
Tổng hợp thư viện sách hay có lượt mua, xem cao: CLICK VÀO XEM
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.net nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhéĐể có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3