Truyện Bóng Tối Trước Bình Minh
Việt Nam năm 2500.
Nghệ An, cứ điểm 37D4.
“Tít. Ti…………….ít. Ti…………….ít. Ti……………..ít”. …
Tiếng còi hú inh ỏi, kèm theo đó là tiếng báo động từ loa vang lên.
“Cứ điểm 37D4, chuẩn bị chiến đấu. Cứ điểm 37D4, chuẩn bị chiến đấu. Cứ điểm 37D4, chuẩn bị chiến đấu”.
Trên tường thành chiến trường phía Tây lúc này, đứng trên là một chi q·uân đ·ội bộ binh chỉnh tề, sắn sàng chiến đấu với quân số khoảng 2000 quân. Đối diện xa xa khoảng 1km phía trước là một đoàn quái vật số lượng lên đến hơn 4000 con đang ùn ùn kéo đến như n·ước l·ũ.
Mệnh lệnh từ tiểu đoàn trưởng, chỉ huy cao nhất tại chiến trường phía Tây cứ điểm 37D4 truyền xuống.
Súng máy chuẩn bị.
500 chiến sĩ vào vị trí, tay nắm chặt súng máy sáu nòng quay hàng nặng được gác trên tường thành, ánh mắt kiên định như đã trải qua hàng nghìn cuộc chiến. 500 chiến sĩ nữa bước sang một bên mở ra hòm đạn, thuần thục kéo dây băng đạn ra lắp vào súng máy.
Chuẩn bị mở ra hộ thuẫn.
Tiếp sau, 500 chiến sĩ nữa bước lên đứng sát bên cạnh chiến sĩ giữ sung, tư thế sắn sàng.
Mệnh lệnh thức 3 tiếp tục được truyền xuống.
Đội giáo chuẩn bị chiến đấu.
300 chiến sĩ thành một hàng thẳng, tay phải cầm giáo chỉ thẳng lên trời sau đó dập mạnh xuống đất, đồng loạt hô “hây”.
Còn lại 200 chiến sĩ nữa, người cầm đao, người cầm kiếm, có người cầm thương đủ loại v·ũ k·hí lạnh, đứng bất động đằng sau tiểu Đoàn trưởng, ánh mắt nhìn về phí đoàn quái vật đang kéo đến.
700m.
500m.
Khi đến khoảng các 300m, một tiếng hô dóng dạc, “Bắn” được phát ra. Đồng loạt 500 tay súng máy kéo cò. Các loại đạn đủ loại màu sắc, hoa mĩ, lồng lẫy, sặc sỡ trút xuống như mưa, ngay từ đầu làm chậm lại bước tiến của quái vật. Nhưng không vì thế mà chúng thấy e sợ, con này ngã xuống con khác đằng sau dẫm đạp lên xác đồng bạn tiếp tục tiến lên.
100m đến 50m rồi nhảy vọt lên tường thành đối với đám quái vật này chỉ trong vòng vài giây liền tới.
Lúc này nòng súng vấn không ngừng thoát ra những viên đạn tráng lệ, dù quái vật ở ngày trước mắt nhưng, những chiến sĩ vấn không hề có một chút ý sợ hãi.
“Hộ thuẫn mở ra”.
Mệnh lệnh truyền xuống, Đồng loạt 500 chiến sĩ mở ra hộ thuẫn che chở cho 500 chiến sĩ cầm súng. Quái vật nhạy vọt lên tường thành va vào hộ thuẫn, sau đó bị hàng nghìn viên đạn đục qua thân thể. Dù là sinh mệnh có cường ngạnh đến đâu thì cũng không chịu được.
Đám quái vật bị ngăn ở trước hộ thuẫn. Lúc này, từ trên trời hàng loạt lông vũ xả xuống, mũi nhọn như kim châm, cứng cáp, sắc bén đâm thẳng vào hộ thuẫn. Đó cũng chỉ mới là loạt đầu, tiếp sau đó liên tục hoả cầu, phong mang, tia điện lên tục phóng đến đụng vào hộ thuẫn, mà xuất phát của những năng lượng này chính là một đám quái vật đi sau cùng phóng ra.
Hộ thuẫn bị công kích bắt đầu vỡ ra. Khí kình đánh bay một số chiến sĩ về sau, toàn quân bắt đầu có sự t·hương v·ong. Lợi dụng lỗ hổng một con quái vật lao vào, móng vuốt sắc nhọn cắt qua người một chiến sĩ cầm súng làm chiến sĩ hi sinh tại chỗ. Ngay sau đó một chiến sĩ cầm giáo đầu mâu được tinh chế ẩn ẩn phát ra năng lượng băng, đâm xuyên qua ngực con quái vật. Chiến sĩ khí lực lớn, đầu giáo nhấc bổng cả con quái lên làm sĩ khí toàn quân càng tăng lên.
Không ai nói gì, ý chí toàn quân lúc này là chiến đấu và chiến thắng, người này ngã xuống người kia thế vào chỗ tiếp tục bắn.
Sự công kích mãnh liệt của quái vật cuối cùng hộ thuẫn cũng không chịu nổi, bị vỡ tung ra hết, quái vật lên được tường thành càng lúc càng nhiều.
Ngay lúc này, một cái phất tay của tiểu Đoàn trưởng, 200 chiến sĩ đứng đằng sau bắt đầu động, rút ra v·ũ k·hí, toàn thân v·ũ k·hí toả ra quang mang ẩn chứa năng lượng hủy diệt. Bên cạnh mỗi người lúc này lại huyễn hoá ra một đến hai con quái thú, đó là thú bản mệnh và thú khế ước của mỗi người. Đội quân này là tập hợp của những người thức tỉnh thành công năng lực siêu nhiên mà người ta gọi là “Võ Giả”.
200 người cùng với hơn 200 thú gia nhập và chiến đấu làm thế cục cân bằng nghiêng về phía q·uân đ·ội. Những con quái vật leo lên được tường thành trước sự t·ấn c·ông mãnh liệt của võ giả nhân loại cũng bị buộc phải rời xuống tường thành hoặc bị g·iết.
Sự gia nhập của võ giả cũng chuyển chiến trường từ trên tường thành xuống khu vực ngoài thành. Võ giả chiến đấu ở đầu chiến tuyến, những người còn lại dùng súng bắn áp chế, dù không thể tiêu diệt nhưng cũng gây phần nào thương tích cho quái vật, tạo thuần lợi cho võ giả tiêu diệt.
Giữa khí thế tiến công hừng hực, một tiếng ca được hát lên:
“Đời mình là một khúc quân hành
Đời mình là bài ca chiến sĩ
Ta ca vang triền miên qua tháng ngày
Lượn bay trên núi đồi biên cương đến nơi đảo xa
Mãi mãi lòng chúng ta
Ca bài ca người lính
Mãi mãi lòng chúng ta
Vẫn hát khúc quân hành ca
Dù rằng đời ta thích hoa hồng
Kẻ thù buộc ta ôm cây súng
Ta yêu sao làng quê non nước mình
Tình quê hương v·út thành thanh âm khúc quân hành ca
Mãi mãi lòng chúng ta
Ca bài ca người lính
Mãi mãi lòng chúng ta
Vẫn hát khúc quân hành ca”.
Đó là lời bài hát “Hát mãi khúc quân hành” do tác giả Diệp Minh Tuyền viết vào năm 1984. Nay lại được các chiến sĩ cất lên với khí thế hùng mạnh, quyết chiến, quyết thắng để non sông được bình yên.
Lúc này một tiếng vang dền, “Đoàng” lấn áp tất cả âm thanh chiến đấu trên chiến trường. Sau t·iếng n·ổ, một tiếng hót vang lên thê lương, sau đó chỉ thấy một con quái vật loài chim toàn thân đem tuyền, đang từ trên biển mây rơi xuống phía xa xa chiến trường, đó là một trong số quái vật đầu đàn tham gia trận chiến lần này, nó đã bị tiêu diệt.
Tất cả mọi người cùng quái vật không khỏi ngừng lại một giây chiến đấu cùng nhìn về phía t·iếng n·ổ vang lên. Trên tường thành lúc này đứng đó một người như ẩn như hiện, toàn thân bao bọc bởi một lớp giáp, trên vai vác một khẩu súng bắn tỉa vô cùng bắt mắt.
Các chiến sĩ khi nhìn thấy người mặc hộ giáp xuất hiện thì sĩ khí lại càng tăng, một chiến sĩ máu dồn lên não tinh thần chiến đấu tăng lên đến 200% hô to một tiếng “g·iết” tất cả các chiến sĩ hưởng ứng đồng loạt hô “g·iết” rồi cùng lao vào chiến trường.
Đám quái vật thì lại ngược lại, khi nhìn thấy người mặc hộ giáp tất cả đều nổi lên một ý e sợ, nhất là những con đầu đàn, trí thông minh của bọn chúng không thua kém gì con người, bọn chúng biết được sự kinh khủng của những chiến sĩ mang hộ giáp này.
Một tiếng rống dài từ một con quái vật phát ra báo hiệu cho toàn quái vật rút lui.
Bọ quái vật đầu đàn được những tiền bối của bọn chúng nhắn lại rằng, “Khi gặp những chiến sĩ mang hộ giáp này tuyệt đối phải chạy nhanh nhất có thể nếu muốn giữ được mạng sống”. Bởi vì bọn chúng biết những chiến sĩ này là gì? Họ là những chiến sĩ Đặc Công tác chiến đơn lẻ, giỏi ẩn nấp, khi họ đã nhắm đến con mồi nào thì con mồi đó chỉ có một con đường c·hết, cho nên từ khi tham chiến bọn chúng chỉ ở xa xa công kích, quan sát và chỉ huy đám quái vật còn lại.
Trên các chiến trường 37A, 37B và lớn hơn là các chiến trường như 29 thuộc thành phố Hà Nội và các vùng lân cận, chiến trường 36 thuộc khu vực tỉnh Thanh Hoá và Ninh Bình. Chiến trường 38 thuộc khu vực tỉnh Hà Tĩnh, tỉnh Quảng Bình và một phần thuộc quốc gia Lào. Trên toàn địa cầu tất cả đều đang chống lại sự xâm nhập của quái thú, Việt Nam cũng không ngoài lệ. Đầu chiến tuyến được xây dựng lên từ lúc địa cầu biến chuyển, quái thú bắt đầu tiến hoá vào 300 năm trước. Đầu chiến tuyến là để bảo vệ những người con xa cha mẹ, người vợ xa chồng, người mẹ rơi nước mắt đẩy con mình đi chiến đấu, đầu chiến tuyến.
****************
Tổng hợp thư viện sách hay có lượt mua, xem cao: CLICK VÀO XEM
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.net nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhéĐể có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3