Chương 10: Thiên Ý Như Đao Thiên Ý Chi Đao!


Click Theo Dõi -> Fanpage Để phòng website đổi tên miền khác hoặc nhận các thông báo sớm nhất từ admin nhé

Truyện Ngã Thị Chí Tôn

Thấy còn khỉ nhỏ chơi xấu cuộn tròn cả người lại, thế mà bị tên gia hỏa này nắm đỉnh đầu xách lên, hai cái chân trước còn bấu chặt vạt áo của hắn, lo lắng chi chi thét lên.Trong mắt nó chỉ có cầu khẩn, ủy khuất tới nổi nước mắt nhấp nhô trong hốc mắt, sống chết cũng không nguyện ý rời khỏi ngực hắn.Không nổi giận, không phản kháng, ngược lại còn cầu khẩn nữa.Làm chủ nhân của Thiên Huyễn Linh Hầu, nữ tử này tự nhiên minh bạch động tác này của Thiên Huyễn Linh Hầu có ý tứ gì: “Van cầu ngươi, đừng để ta đi, ta chỉ muốn ở ngực của ngươi ô ô ô.

..”Vân Dương không nhịn được nói: “Ngươi cũng không phải sủng vật của ta, theo ta làm cái gì?”Sau đó hắn đưa tay vỗ vào mông Thiên Huyễn Linh Hầu một cái bốp, nâng nó lên, ném nó bay đi như ném tú cầu.Ném thẳng hướng ngực nữ tử áo xanh.Nữ tử áo xanh theo bản năng giơ tay tiếp được.Chỉ thấy con khỉ nhỏ dẫy dụa, liều mạng muốn chạy ra ngoài, nàng vội vàng kêu to, xem ra, nó rất muốn trở lại trong ngực của tên nam tử đó…Miệng nữ tử này không khỏi co quắp một chút, ôm chặt lấy nó nói: “Đa tạ công tử, xin hỏi tôn tính đại danh của công tử?”Kẻ trước mắt này, nếu như không phải một cái Tuần Thú sư tồn tại trong thần thoại, thì chính là mang theo thiên tài địa bảo, mới đưa tới phản ứng điên cuồng của Thiên Huyễn Linh Hầu như vậy!Trong lúc đang nói chuyện, thần niệm cường đại của nữ tử quét qua người Vân Dương không biết bao nhiêu lần.Nhưng lập tức hiện lên vẻ nghi hoặc, sau đó lại buồn bực.Cái gì cũng không có!Mà tu vi của hắn, cũng chỉ mạnh hơn người bình thường một chút, tuyệt đối không được tính là cao thủ.Cũng tuyệt không phải Tuần Thú sư.Như vậy, vì sao khiến Thiên Huyễn Linh Hầu hành động như vậy?Bản thân nuôi nấng nó thời gian dài như vậy, nó cũng không thân thiết với mình như vậy…“Không dám, tại hạ Vân Dương.” Vân Dương gật gật đầu: “Nếu vật đã quy nguyên chủ, tại hạ liền cáo từ.Ân, trước khi đi, không thể không cho cô nương một lời khuyên.”“Lời khuyên?” Nữ tử áo xanh kinh ngạc hỏi.“Đúng vậy…Cô nương, hay là cô đổi sủng vật đi.” Vân Dương gật gật đầu, nhìn qua con khỉ đang khát vọng nhìn mình, làm cho nữ tử kia trong mắt đầy hiếu kỳ, nhãn châu xoay động: “Cái này, trên bờ vai một đại cô nương có một con khỉ..

.Nhìn không được phong nhã.Là khỉ nha…
Lão đầu chơi khỉ mới là tốt nhất.”Gật gật đầu, cười nho nhã một tiếng, quay người không chút lưu luyến đi mất.Thân ảnh cao ráo, nhanh chóng biến mất trong màn đêm.Đối với vị mỹ nữ này, đối với Linh thú trong truyền thuyết, vậy mà như kị rắn, vứt bỏ như giày rách.Dựa theo lẽ thường mà nói, mỹ nữ chủ động hỏi tên của ngươi, như vậy, ngươi cũng phải hỏi lại tên của người ta a?Nhưng Vân Dương lại hoàn toàn không có khái niệm này.Một bộ dạng nếu như hắn đi chậm sẽ bị mỹ nữ quấn lấy vậy…Trước khi đi còn muốn chọc giận nàng nữa.Đổi sủng vật?Nữ tử áo xanh muốn phát rồ.Đây chính là bát phẩm Huyền thú a!Đổi một cái?Nhìn thân ảnh Vân Dương đi xa, thần sắc trong mắt lóe lên, nói khẽ: “Vân Dương…

Năm nay 19 tuổi.Chính là con trai độc nhất của Thiên Ngoại Hầu của Ngọc Đường Đế Quốc.Năm tuổi được nhận làm nghĩa tử, lai lịch trước đó không rõ.Trong năm năm, người có quan hệ với vị Vân công tử này, cũng chỉ có mười mấy người…Có thể thấy được hắn phần lớn thời gian đều không ra khỏi cửa? Hoặc không có ở nhà?”“Chỉ là, Ngọc Đường Thiên Ngoại Hầu mặc dù là một người thần bí khó lường, nhưng thân phận chân thật hẳn là Kiếm đạo cao thủ Thất Bộ Sát Sinh Kiếm Vân Tiêu Dao nổi tiếng trên giang hồ.Nhưng từ khi nào Vân Tiêu Dao có một nhi tử lớn như vậy, lại còn che giấu trước bàn dân thiên hạ…”Tùy tiện suy nghĩ một chút làm cho đôi mi thanh tú của nàng cau lại, trăm mối vẫn không có cách giải.Vốn là một nhi tử rất bình thường của Hầu Thiên Ngoại, nhưng, lại bao phủ trong một tầng sương mù thần bí.Vô luận từ phương diện nào, đều có thể nói là bình thường.

Bình thường đến bất thường!“Một nhân vật kỳ quái.” Nữ tử áo xanh lắc đầu cười cười: “Một vị nữ tử tuổi trẻ, mang theo một con ấu thú Siêu Phẩm Huyền Thú, đơn độc đi vào Thiên Đường thành…Đổi lại bất luận kẻ nào, chỉ sợ đều có tâm tư ngấp nghé rình mò, nhưng gia hỏa này thế mà không có cảm giác gì…Cũng coi như là một người hiếm thấy…”“Còn nữa, Thiên Huyễn Linh Hầu này đối với bất kỳ ai đều lạnh nhạt, thế mà không hiểu sao đối với vị công tử này lại thân mật như vậy…”Thiên Huyễn Linh Hầu trong ngực nàng u oán nhìn phương hướng Vân Dương đi xa, ủy khuất rơi lệ.Người tốt, ngươi sao có thể vứt bỏ ta a…Vì sao không mang ta đi theo…Ta rất muốn đi theo ngươi a, ta không muốn ở cùng với người này nữa…“Trước khi đi còn cố ý khích ta một cái, hiển nhiên là nhìn ra Thiên Huyễn Linh Hầu thân cận với hắn, sợ gây ra phiền toái? Cố ý chọc giận cho ta không mang theo Linh Hầu đi tìm hắn?”“Xem ra, vị Vân công tử này…” Nữ tử áo xanh trong mắt có quang mang chớp động: “Ngược lại ta phải nhận thức thêm lần nữa rồi..
.”Thanh âm mờ mịt, lập tức, dáng người yểu điệu xoay tròn, cả người biến mất trong sương mù.Thời điểm sương mù theo gió tản ra, thân ảnh của nữ tử cũng đã biến mất vô tung vô ảnh….Vân Dương ba chân bốn cẳng trở lại Vân phủ, lúc này Lão Mai đã gấp đến độ đầu đầy mồ hôi.Công tử trọng thương chưa lành đi ra ngoài, thân thể không có nửa điểm lực lượng, lẻ loi một mình đi tham gia tế tự đại điển, bây giờ, tế tự đại điển sớm kết đã thúc, công tử vẫn chưa về.Bây giờ đêm đã khuya.“Công tử ngài đi đâu vậy?”“Làm sao trở về muộn như vậy…”“Hiện tại thời buổi rối loạn, bên ngoài không an toàn đâu…”Vân Dương vừa vào cửa, Lão Mai liền líu lo không ngừng đứng lên phàn nàn.Vân Dương an ủi hai câu, cuối cùng cũng chấn an được Lão Mai, lập tức như bị hung thú đuổi sau lưng, vội vội vàng vàng tiến vào gian phòng của mình, bịch một tiếng đóng cửa lại.Sinh Sinh Tạo Hóa Liên mảnh lá thứ nhất đã trưởng thành, Vân Dương không kịp chờ đợi muốn biết.Bản thân sẽ nhận được chỗ tốt gì nữa.Từ khi giết những người của Thanh Xà bang, biến hóa trong cơ thể, giống như thủy triều đánh tới.Khiến Vân Dương căn bản không kiềm được tâm tư tò mò.Đang muốn về nhà, lại gặp Thiên Huyễn Linh Hầu cùng nữ tử kia.Thật vất vả mới thoát khỏi.Vân Dương đã gấp không thể chờ nỗi nữa rồi.Quay về phòng, không kịp chờ liền khoanh chân ngồi xuống, thần niệm tiến vào trong thức hải.Chỉ thấy trong đó là một biển sương mù màu tím.Một lá sen màu xanh lớn ở đó, trôi nổi trong thức hải của hắn, tản mát ra lục sắc quang mang khắp thức hải.Loại lục sắc tràn đầy sinh mệnh này, để cho người khác liếc nhìn liền khiến tâm thần thanh thản.Khí tức lục sắc tiến vào trong thức hải, tiến vào kinh mạch, trong chốc lát, Vân Dương cảm giác được toàn thân đều nhẹ nhàng.Thời điểm Vân Dương dùng thần niệm đi vào, phiến lá sen đã thành hình kia đột nhiên bồng bềnh rung động hai lần, từ trên thân Sinh Sinh Tạo Hóa Liên thoát ly ra.Bồng bềnh hướng về Vân Dương bay tới, Vân Dương theo bản năng vươn tay ra nắm phiến lá vào tay.Mà trên thân Sinh Sinh Tạo Hóa Liên ở vị trí cũ lúc này, thình lình xuất một hư ảnh lá sen.Chỉ lớn bằng nữa bàn tay, các đường vân trên lá có thể thấy rõ ràng.Trong thức hải của hắn bỗng chấn động ầm vang, thần thức Vân Dương không tự chủ được thối lui ra khỏi thức hải.Vân Dương ngồi khoanh chân ở trên giường, có chút mê mang mở mắt, cảm giác trong tay mát lạnh, rất là dễ chịu.Vô ý thức cúi đầu xem xét.“A…!”Vân Dương kinh hô một tiếng.Chỉ thấy trong tay mình lúc này xuất hiện một lá sen bát ngát lục sắc!Lá sen trước mặt hắn tản ra ánh sáng nhu hòa, ẩn ẩn có hào quang màu tử kim lập lòe.Hào quang màu tử kim?Trong lòng hắn run lên, chăm chú nhìn lại.Chỉ thấy trên mặt chiếc là thế mà viết từng hàng chữ nhỏ, trong mắt Vân Dương lúc này, từng hàng chữ nhỏ kia lại đột nhiên xoay tròn, xoay tròn một lúc liền bay ra khỏi lá sen, đằng không mà lên, trên không trung hóa thành một vệt kim quang, bắn vào mi tâm của hắn.“…Từ không sinh có, sinh sinh bất tức…Tru trừ thập ác, Liên Sinh nhất mạch.Thượng ứng thiên ý, hạ thuận lòng người…”Vân Dương nhìn lại, lập tức minh bạch.Mảnh lá thứ nhất của Sinh Sinh Tạo Hóa Liên, cần chém giết mười tên ác nhân, thu hoạch nhân quả bất bình chi khí, mới có thể trưởng thành.Mà lúc trước hắn giết bốn người Vương Báo, lại giết thêm tám người Thanh Xà bang, tổng cộng giết 11 người.Trách không được không chỉ mảnh lá sen thứ nhất trưởng thành, mà ngay cả mảnh lá sen thứ hai, cũng đã lộ ra búp nhỏ.“…Thiên Ý Liên Diệp, như ý như ý.Thiên ý như đao, đao đao bất tức.”Vân Dương nhìn lá sen trong tay, nhíu mày trầm tư.Thiên Ý Liên Diệp này, là kiện bảo bối thứ nhất Sinh Sinh Tạo Hóa Liên tặng cho hắn.Rất hiển nhiên, từ trong những chữ mà hắn đọc được lý giải ra, chính là…Ngươi muốn nó biến thành cái gì, nó liền biến thành cái đó.“Nếu thiên ý như đao, như vậy, ngươi liền biến thành một cây đao đi.” Vân Dương nhìn lá sen đang tỏa ra quang mang lục sắc thử nghiệm nói.Hắn cho tới bây giờ đều có chút không tin, một mảnh này lá sen, sẽ biến thành một thanh đao sắt như thế nào?Nhưng câu nói còn chưa dứt, hắn chỉ cảm thấy tay trầm xuống.Cúi đầu xem xét, lá sen đã biến mất, xuất hiện trong tay hắn lúc này lại là một thanh đao hàn quang lẫm liệt!Một thanh đao để Vân Dương nhìn qua một lần, liền có một loại ưa thích xuất phát từ nội tâm.Toàn thân đao màu tím xanh, cuối chuôi đao, là một nụ hoa sen chưa nở, tay cầm giống như thân sen, trong đó còn có một chỗ nhô lên nhỏ xíu.Chút nhô lên này, khi Vân Dương dùng tay cầm lên, không những không có cảm giác lồi lõm, ngược lại có xúc cảm chặt chẽ.Bên trong tựa hồ có vô tận không gian, thời điểm Vân Dương cầm đao, ẩn chứa cảm giác có một cỗ phong bạo thanh lương.Hắn có một loại cảm giác: Vô luận tay mình tiết ra mồ hôi như thế nào đi nữa, hoặc trên tay có thoa thứ gì trơn trượt như thế nào, cũng không thể xuất hiện bất kỳ hiện tượng trơn trượt nào khi sử dụng thanh đao này.Chỗ nối tiếp giữa cán và thân đao là một miếng hình bầu dục, ngoài nhô trong lõm, hình thành độ cong vi diệu.Vừa có thể ngăn máu của địch nhân chảy xuống, còn có thể dùng để đỡ đòn.Lưỡi đao rét lạnh, mỏng như cánh ve.Sống đao hơi dày, lưỡi đao dài hai thước bảy hai thước tám, nhưng điểm kỳ quái chính là, nửa thân trước như hư ảo, cơ hồ không thể nhìn thấy, mà từ nửa thân sau nhìn lên, lại thấy mũi đao.*Cây Đao này có 2 mũi đao.Mũi thứ nhất bình thường, còn mũi thứ mai nhô ra từ nữa thần sau chỉa lên gần mũi thứ nhất.Ae nào không hiểu có thể hỏi ở bình luận.Đao hai cái mũi đao?Mũi đao rất bén nhọn, so với đao bình thường thì nó như hai ngon tay.Nhưng thân đao so với bình thường mỏng hơn một chút.

Tổng hợp thư viện sách hay có lượt mua, xem cao: CLICK VÀO XEM

Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.net nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhé


SIÊU SALE HÀNG HIỆU
Các bạn đọc nếu thấy lỗi chương bấm vào thống báo lỗi chương báo giúp admin để cập nhật lại nhé!

Để có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3