Truyện Siêu Cấp Thần Cơ Nhân Dịch
Mẹ nó, con thằn lằn lớn thật.
Tô Tiểu Kiều nhìn sinh vật phía dưới, nhịn không được khẽ kêu một tiếng.Hàn Sâm cũng nhìn thấy sinh vật thần huyết kia, đó là một con thằn lằn toàn thân dày đặc vảy màu tím, cao hơn 10m, đôi cánh chim màu tím to lớn đang đập mạnh từ phía dưới thâm cốc bay ra ngoài.Khoảng cách từ sinh vật thuần huyết đến sườn đồi chỗ Hàn Sâm tương đối gần, nhưng thoạt nhìn cũng phải tám mươi, chín mươi mét.Khi Dương Mạn Lệ ra lệnh một tiếng, tất cả mọi người đều kéo căng cung tiễn, bắn về phía con sinh vật thần huyết đang muốn bay từ trong thâm cốc ra ngoài, mũi tên như mưa bắn xuống, đừng nói là bắn xuyên vảy ngoài của sinh vật thần huyết, ngay cả hai cánh của nó cũng không thể tổn thương mảy may.Ngay cả mũi tên Tinh Mang kia đều chỉ có thể bắn ra một tia lửa nhỏ, sau đó lại mất lực rơi xuống đất, mà sinh vật kia một chút vết thương cũng không có.Hàn Sâm mặc dù đã lấy mũi tên thép Z hàm lượng 1.2% kia cài lên dây cung, nhưng vẫn không nỡ bắn ra, trên tay hắn chỉ có một mũi tên, bắn lung tung ra sẽ không mang lại tác dụng gì.
Thú hồn Thần Thiên Tử và Dương Mạn Lệ sử dụng không phải là đồ một lần duy nhất, sau khi mũi tên bắn trúng mục tiêu, tâm niệm bọn họ vừa động, mũi tên kia lại biến thành hình thái thú hồn bay về tay bọn họ. CMN, như vậy cũng giống như có được mũi tên vô hạn rồi, dùng tốt hơn mũi tên thép Z rất nhiều.Nội tâm Hàn Sâm có chút ao ước ghen tị, hận không thể cướp lấy mũi tên thú hồn của Thần Thiên Tử, thấy thế nào mũi tên kia cũng là thú hồn biến dị, nếu không cho dù cánh chim là chỗ yếu nhất trên người sinh vật thần huyết, cũng không thể trực tiếp bắn xuyên qua như vậy.Thần Thiên Tử và Dương Mạn Lệ một lần nữa kéo cung bắn về phía cánh chim của sinh vật thần huyết, sau khi sinh vật thần huyết tiếp tuc6 ăn hai mũi tên, nó lập tức bay tới một sườn đồi khác.Thú hồn cung trong tay Thần Thiên Tử hiển nhiên còn mạnh hơn Tận Thế Chi Hồn, hơn nữa hình nhưng vẫn không dùng hết sức, Thần Thiên Tử bắn một mũi tên về phía sinh vật thần huyết cách ngoài 200m, vẫn có thể bắn xuyên qua lớp lông tím của nó.Tất cả mọi người liều mạng bắn tới sinh vật thần huyết kia, nhưng hiển nhiên một chút tổn thương như vậy vẫn chưa đủ để lấy mạng của nó, nó vẫn có thể chạy ra khỏi vách núi, bay tới nơi xa. Đuổi theo! Cánh của nó đã bị thương nặng, nhất định không bay được bao xa.Thần Thiên Tử ra lệnh một tiếng, người có tọa kỵ đều triệu hoán ra tọa kỵ, đuổi theo sinh vật thần huyết.
Phần lớn đám người Hàn Sâm đều không có tọa kỵ, chỉ có thể chạy bộ theo phía sau, nhưng rất nhanh đã bị tọa kỵ bỏ lại, dù sao hai đùi không chạy nhanh bắng bốn chân.Lại đuổi theo một hồi, phía trước đã không thấy bóng dáng của những người có tọa kỵ, lại nghe phía sau có tiếng chân truyền đến, chỉ thấy những người mà Tần Huyên phân phó đợi trong thâm cốc đã cưỡi tọa kỵ đuổi theo. Đi lên.Tọa kỵ của Tần Huyên chạy tới bên cạnh Hàn Sâm thì dừng lại, cô hô một tiếng với Hàn Sâm.Tần Huyên cũng không có ý gì khác, Hàn Sâm có thể dùng Tận Thế Chi Hồn, tiễn thuật cũng không tệ, mang theo có lẽ sẽ có chỗ dùng, tọa kỵ của nàng cũng có thể chở thêm một người, cho nên mới gọi Hàn Sâm.Trong nội tâm Hàn Sâm vui vẻ, vội vàng nhảy lên tọa kỵ, hắn vốn nghĩ lần này không có cơ hội, hiện tại Tần Huyên lại đồng ý mang hắn theo, đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua cơ hội này.Tọa kỵ của Tần Huyên cũng không ngừng, trực tiếp đuổi tới phía trước, trên mặt đất có dấu chân, cho dù không thấy bọn người Thần Thiên Tử, cũng có thể nhìn ra bọn họ đi nơi nào.
Hàn Sâm ngồi phía sau ôm hông của Tần Huyên thật chặt, để tránh bị ngã xuống dưới, nhưng đáng tiếc trên người Tần Huyên mặc áo giáp thú hồn, hoàn toàn không cảm nhận được thân thể nhuyễn ngọc ôn hương của cô, trong tay đều là áo giáp cứng rắn.Ngoại trừ dấu chân ra, trên đường thỉnh thoảng còn có vết máu tươi, hẳn là chảy từ vết thương trên cánh của sinh vật thần huyết, chứng minh bọn họ không đuổi theo nhầm hướng.Đám người Tần Huyên đuổi theo bảy, tám tiếng, cuối cùng cũng thấy được phía trước xuất hiện bóng người, bọn họ cuối cùng cũng đuổi kịp đám Thần Thiên Tử và Dương Mạn Lệ.Đám Thần Thiên Tử ngừng lại trước một ngọn núi, đều đang ngước nhìn phía trên.Hàn Sâm đến gần xem xét, ngọn núi kia giống như một thanh kiếm cắm trên mặt đất, chí ít cũng cao bảy, tám trăm mét, mà con sinh vật thần huyết kia lại đang nằm trên đỉnh núi, thỉnh thoảng gầm rú tức giận. Ngọn núi này quá cao, cho dù dùng mũi tên thú hồn cũng không thể tổn thương được con sinh vật thần huyết kia.Dương Mạn Lệ thấy Tần Huyên chạy tới, liền nói với Tần Huyên.Thần Thiên Tử cũng nhìn về phía Tần Huyên, đột nhiên thấy Hàn Sâm vậy mà ngồi ở sau lưng Tần Huyên, còn ôm hông của cô, trong mắt lập tức lộ ra sát cơ.
Tổng hợp thư viện sách hay có lượt mua, xem cao: CLICK VÀO XEM
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.net nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhéĐể có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3