“ Oa oa oa ! Linh linhcậu tỉnh rồi . Cậu có biết mình sợ lắm không … Huhuhu … Sao cậu khờthế hả . Tên khốn Mạc Vỹ Đình có cái gì tốt mà cậu phải tự tử vì hắn á “ cái cậu bông đấy không ai khác chính là Mai Ngọc Vy , cô ấy vừa khócvừa mắng cô …
“ Được rồi Vy Vy ! Mình xin lỗi …”
“ Sau này cậu không được làm chuyện ngu ngốc như vậy nữa đấy “
“ ukm ! Mình chết một lần rồi nên mình cũng đã hiểu ra tất cả cung là domình ngu ngốc tin vào tình yêu không có thật . Mình không còn yêu Mạc Tử Vỹ nữa nên yên tâm mình không còn là Băng Tuyết Linh ngày xưa nữa “
“ Thật sao !?”
“ Thật “
“ Cuối cùng em cũng thông suốt , anh hai không caafnlo lắng về em nữa rồi “ Băng Thiên Bảo ôm Mai Ngọc Vy vào lòng mỉm cười ôn nhu nói với cô ,tay lau đi nhưng dòng nước mắt của Mai Ngọc Vy
“ hì hì … Anh hai bây giờ không cần lo lắng nữa đâu . Em không phải là con ngốc ngày xưađiên cuồng trả thù Vương Nhã Yên và yêu Mạc Tử Vỹ “
“ Wây ~ Thayđổi thật rồi ha . Không uổng công anh đây suốt ngày ở bệnh viện chăm sóc cho nhók “ Mai Thiên Tịch nở nụ cười bán nước hại dân ra , tay xoa đầucô . Có trời mới biết anh lo cho cô thế nào … Anh rất sợ cô sẽ biếnmất khỏi cuộc đời anh. Sao cô không nhận ra chứ !? Anh yêu cô 6 năm nayrồi nhưng đổi lại chỉ được cái max là thanh mai chúc mã .
BăngTuyết Linh nhìn Mai Thiên Tịch không chớp mắt , càng nhìn càng nghĩ tớimấy cảnh namxnam nha . Ôi tội lỗi tội lỗi … Mai Thiên Tịch thấy BăngTuyết Linh nhìn mình không chớp mắt còn tưởng cô đang ngẩn người với nụcười của mình nên càng cười tươi hơn ( Tội nghiệp ! Anh mà bt chị đangnghĩ gì đâm đầu xuống đất chết mất )
“ Sao thế !? Gì mà nhìn tuimãi vậy !? Mê mẩn với vẻ đẹp trai hòa nhoáng của tui rồi à . Yêu tui rồi đúng không !? Tỏ tình đi , tui sẽ nể tình chúng ta quen biết hơn 6 nămmà suy nghĩ có đồng ý hay không !!! Tui sẽ hi sinh để chấp nhận tình yêu của bà “ Mai Thiên Tịch ngả ngớn nói
“ Ai nha ~ Cuộc đời thậtlắm chông gai . Cớ sao tôi lại đẹp trai thế này …” Mai Thiên Tịch mặtdày nói , còn tạo bộ dạng bất đắc dĩ nữa chớ . Băng Tuyết Linh khôngkhỏi liếc mắt khinh bỉ nhìn Mai Thiên Tịch . Đsung alf mặt dày mà
“ Cuộc đời đau khổ triền miên . Đi đâu cũng gặp kẻ điên thế này . điênvừa thôi cha nội , ai thèm yêu ông cơ chứ , mặt mũi thì như con gái , độ điên thì cao ngất ngưởng … Yêu ông á thì có lẽ đầu tui có vấn đề “Băng Tuyết Linh khinh bỉ nói Mai Thiên Tịch
“ Thì vốn dĩ bà đâu có bình thường … Giống y chăng con điên trốn trại mà “
“ Nói cái gì đó !?”
“ Thôi thôi cho tôi xin ! Hai người không thấy chán à . Gặp nhau là nhưchó với mèo . Linh Linh ! Cậu mới tỉn dậy có đói không mình đi mua cháocho “ Mai Ngọc Vy kên tiếng
Nghe đến đồ ăn là mắt Băng Tuyết Linh lập tức sáng như sao . Không nói thì cô cũng đang đói chết đây
“ Oa ! Bạn tốt … Nhớ mua thêm cho mình gà rán , bánh bao và trà sữa nữa nhá “
“ Đồ con lợn “ Mai Thiên Tịch liếc mắt khinh bỉ nói cô .
“ Cái tên điên kia ! Không gây sự với tui là ông ngứa mồm hả . Cho một dép thẳng mặt dờ “
“ Ơ hay ! Tui nói mây nói gió nói c- hó gì bà “ Mai Thiên Tịch gân cổ lên cãi
“ Hứ ! Ông mà không mở cái mồm ra tôi còn tưởng ông là Bạch mã hoàng tử … Chứ mở cái mồm ra thì …”
“ Thì cái gì !??”
Thế là chiều hôm đó , phòng bệnh 301 rôm rả hẳn nhờ hai cái mồm hoạt động hết công suất cực đại của bản thân
( 1043 từ lận nha . Mai Thiên Tịch là nam chính thứ nhất nhá cả nhà . Có lẽ chương sau nam chinh thứ 2 sẽ lên sàn )
Tổng hợp thư viện sách hay có lượt mua, xem cao: CLICK VÀO XEM
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.net nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhéĐể có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3