Truyện Tiên Lộ Truy Thê
Người đăng: PeaGodNgày qua ngày, tháng qua tháng, lúc Tuyết Nữ rời đi là mùa xuân, đến bây giờ trời đã sang thu. Như cũ nàng vẫn biền biệt tăm hơi. Như cũ, trên đỉnh Thiên Sơn vẫn có kẻ đợi chờ. So với nửa năm trước thì hiện tại cuộc sống của Quỷ Bảo chẳng có gì thay đổi. Mỗi ngày hắn đều dõi mắt ngóng trông, mỗi đêm đều tương tư tưởng nhớ. Trước đây, lúc Tuyết Nữ còn bên cạnh, hắn đã biết là hắn rất yêu nàng, nhưng không nghĩ lại yêu nhiều đến như vậy. Bây giờ, khi nàng đi rồi hắn mới nhận ra rằng nếu thiếu vắng nàng thì cuộc sống của hắn sẽ trở nên vô nghĩa. Những tháng ngày này, hắn vượt qua thực chẳng dễ dàng gì. Kì hạn mười lăm năm, Quỷ Bảo hắn liệu có kiên trì nổi? “Mười lăm năm… Vân Nhi, nàng sẽ không gạt ta đâu phải không?”.
Trên đường trở về Quỷ Linh Nhi không quên hướng sư phụ mình bắt chuyện. Cô bé nói rất nhiều, kể ra đủ thứ. Cũng chả phải vì cô bé thích chuyện trò, bản tính như vậy, lắm lời kỳ thực cố gắng mà thôi. Cô bé nghĩ nếu mình làm thế thì sẽ giúp cho Quỷ Bảo vơi đi bớt sầu muộn. Đây là một cách để sẻ chia, an ủi. Và may mắn là nó cũng có chút tác dụng. Theo ngày tháng trôi, qua những lần chuyện trò tiếp xúc của Quỷ Linh Nhi, Quỷ Bảo dần đối đáp nhiều hơn. Tuy vẫn chưa thấy hắn cười nhưng Quỷ Linh Nhi tin rồi ngày đó sẽ sớm tới thôi. Sư phụ của cô bé, người sẽ lại giống như trước đây, vui vẻ đùa giỡn…
“Sư phụ, người nhìn!” Đang đi Quỷ Linh Nhi bỗng dừng lại. Cô bé chỉ tay lên trời, miệng hô gọi. Theo hướng tay cô bé chỉ, Quỷ Bảo ngẩng đầu lên xem thì thần sắc cũng liền biến đổi. Giữa không trung có một thanh kiếm màu đen đang lơ lửng. Ngự ở trên kiếm là một bạch y nam tử tuổi độ ba bốn ba lăm, toàn thân phát ra một cỗ khí chất bất phàm. Là tu tiên giả trong truyền thuyết sao? Dưới cái nhìn chăm chú xen lẫn e dè của hai sư đồ Quỷ Bảo Quỷ Linh Nhi, thanh phi kiếm nhanh chóng đáp xuống. Bạch y nam tử, cũng chính là Dịch Phong phẩy tay đem phi kiếm thu hồi, đưa mắt ngó xem Quỷ Bảo. Hắn đoán người thanh niên trước mặt này hẳn là phu quân của sư muội mình. “Ngươi là Quỷ Bảo?”. Quỷ Bảo thầm ngạc nhiên. Hắn không nhớ mình có qua lại gì với những vị tu tiên giả tựa thần long thấy đầu không thấy đuôi này. Tại sao đối phương lại biết mà gọi đích danh hắn? Lẽ nào… Trong lòng nổi lên hy vọng, Quỷ Bảo đáp: “Ta đúng là Quỷ Bảo. Xin hỏi tiên gia…”. Trước mặt tu tiên giả, thế tục phàm nhân thông thường sẽ khép nép tự nhận tiểu nhân hoặc là tục nhân, xưng “ta” như Quỷ Bảo thiết nghĩ cũng không nhiều. Nét mặt điềm nhiên, Dịch Phong giới thiệu: “Ta họ Dịch, Vân Đồ thê tử của ngươi hiện chính là sư muội của ta”. Quỷ Bảo rất ngoài ý muốn về thân phận mới của Tuyết Nữ, song cũng hết sức vui mừng. Dựa vào lời nói của bạch y nam tử trước mặt thì thê tử hắn vẫn bình an vô sự. Như vậy cũng tức là nói nàng sẽ trở về, Quỷ Bảo hắn không chờ đợi vô ích.
Tổng hợp thư viện sách hay có lượt mua, xem cao: CLICK VÀO XEM
Các bạn đang đọc truyện tại metruyenfull.net nếu truyện hay các bạn nhớ cho 1 đánh giá nhéĐể có kinh phí duy trì nên website có một số quảng cáo các bạn đọc thông cảm nhé <3